Trở lại   HOANGTUDEN CD CLUB > HỘI QUÁN TAO ĐÀN > Văn nghệ - Thơ ca

Chú ý

Văn nghệ - Thơ ca thơ gốc tre ... cũng được

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Cũ 06-10-2009, 11:56 AM
pechi's Avatar
pechi pechi vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe đã lên hết cốt
 
Tham gia ngày: Feb 2009
Bài gởi: 434
Thanks: 5.248
Thanked 568 Times in 156 Posts
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới pechi
Mặc định Vỡ!

Vulnerable

adjective

able to be easily physically, emotionally, or mentally hurt, influenced or attacked

Vậy, vulnerable có thể là dễ bị tổn thương, dễ gặp nguy hiểm, dễ xúc động...nhưng cái dễ ở đây ko phải là sự dễ dãi, mà ẩn chưá 1 sự yếu ớt từ bên trong, về mặt cảm xúc , tâm lí hay thể xác của cá thể bị tác động.
Phức tạp wá!

Thế nên, vulnerable, hãy đơn giản nó chỉ là sự dễ vỡ!

Nhưng hoàn toàn lại ko giống với cái dễ vỡ cuả fragile. Fragile là sự yếu đuối lộ liễu, hiển hiện , và vì thế, cái vỡ của fragile là vỡ òa, vỡ ồn ào, vỡ ầm ĩ, vỡ vụn! Còn cái yếu đuối của vulnerable là cái yếu đuối đc ẩn dấu, khỏa lấp, thế nên cái vỡ của vulnerable là vỡ nứt, vỡ rất khẽ, vỡ thấm thía!

Dài dòng!!!!!!!

***

Nó sinh ra và lớn lên ở Bảo Lộc. Tròn triạ 18 năm trên mảnh đất đó! Gia đình nó sống ở đó. Bạn bè nó sống ở đó. Nó sống ở đó.

Gia đình nó hoàn hảo. Bố mẹ và em trai yêu thương nó hết mực, đến giờ vẫn còn chiều chuộng nó như con bé lên 5. Nó tôn trọng tình yêu thương đó, và chưa bao giờ nghĩ mình có thể sống thiếu tình yêu thương đó!

Bạn bè nó tuyệt vời. Những người lớn hơn, những người nhỏ hơn đều yêu quý nó, và nó yêu quý họ. Nó trân trọng những môí quan hệ đó.

Nó học hành đàng hoàng, ngoan ngoãn. 3 năm cấp III cày cuốc chăm chỉ để thi vào đại học. Trước đó là 4 năm cấp II học sinh giỏi. Trước đó nữa là 5 năm tiểu học con ngoan trò giỏi. Trước nữa là 3 năm mẫu giáo tuần nào cũng đc phiếu bé ngoan. Trước nữa là...., gì cũng chả nhớ nưã.

Cuộc sống của nó, trong suốt 18 năm đó, nó coi là trọn vẹn.Nó sống đàng hoàng tử tế trong tình yêu thương của gia đình và bạn bè!

Một mái ấm hoàn hảo.

***
18t- nó bước ra khỏi cái mái ấm đó. Bắt đầu cái cuộc sống SV xa nhà. Nhiều lúc, nó tự hỏi mình sẽ nhớ cái mái ấm hoàn hảo đó cuả mình như thế nào, tự hỏi mình sẽ sống thế nào nếu thiếu vắng nó, rồi tự an ủi mình là cũng chỉ là thời gian thôi...

***

SG, ngoại trừ những cái thể loại nhập cư cổ lỗ sĩ như mình thì cái gì cũng lấp lánh. Quần áo lấp lánh, xe cộ lấp lánh, vẻ mặt lấp lánh.

Hoa hết cả mắt. Nhưng đẹp đẽ!

Thế nhưng, nếu hỏi nó miêu tả về cái xã hội này thì chỉ có 1 từ đầu tiên trong đầu : vulnerable- Xã hội dễ vỡ!

Thời buổi bây giờ, về mặt vật chất thì ko chỉ có ng` giàu, ng` nghèo, ng` trung lưu, mà còn có thêm ng` đua đòi, ng` đang phất, ng` sành điệu... Về mặt giới tính thì ko chỉ có đàn ông, đàn bà mà còn có gay, lesbian ( và ko kể siết cái đống bi-sexual, transsexual, metro-sexual,...) Về mặt quan hệ lứa đôi thì ko chỉ có tình bạn, tình yêu, mà còn có friends with benefit, one-nite stand, yêu thử, sống thử,...

Xã hội phức tạp.

Và những con ng` trong cái xã hội đó quay cuồng trong cái cuộc sống phức tạp đó để tìm kiếm những định nghĩa cho mình, về giá trị vật chất , giới tính, trong những mối quan hệ,...Và đương nhiên, theo đúng bản năng tự nhiên, con ng` khao khát 1 định nghĩa có giá trị, rồi thất vọng, rồi vấp ngã. Và vì thế Vỡ về mặt thể xác.

Thiếu thời gian chăm sóc tinh thần, con ng` vô tình đốt mình trong những cơn vui ngắn ngủi, những trò giải trí vô bổ, những mối quan hệ chớp nhoáng. Để rồi đôi khi lại tự rạn nứt vì những khao khát 1 sự ổn định. Và thế là cứ thỉnh thoảng lại vỡ.

Ai ko chấp nhận cuộc sống đó thì, đương nhiên, tối tối trở về lại âm thầm vỡ một mình vì những khao khát và vì mất định hướng.

Những con người dễ vỡ ,làm nên xã hội dễ vỡ.

***

Nó cũng dễ vỡ như ai.Cuộc sống bây giờ lắm cái gọi là phát triển, phải theo cái đà đó để đc bằng như người ta. Mà không theo trào lưu phát triển thì là sao mà bằng người ta? Nên cũng phaỉ vỡ.

Hồi mới xuống Sg, ngày nào cũng vỡ.

-Đến trường : Một lời nhận xét thiếu tích cực của giáo viên- vỡ, thấy có đứa học cùng có ý tưởng hay hơn mình - vỡ, có đứa đc giáo viên khen - vỡ, thấy mình dốt nát hơn người - vỡ khẩn cấp.

-Ra đường : thấy có đứa đẹp trai xik gái ( nhiều wá trời ) - vỡ, thấy có đứa ăn mặc đẹp hơn mình ( ko đếm xuể ) - vỡ, thấy có đứa cũng trạc tuôỉ mà ăn nói lưu loát, tự tin, phun tiếng anh ào ào ( ko kể xiết ) - vỡ, thấy mình vừa xấu xí, kém cỏi hơn người ta - vỡ tùm lum.

-Về nhà : nhớ nhà ở BL - vỡ, nhớ mẹ - vỡ , nhớ bạn bè - vỡ, nhớ những ng` cần nhớ - vỡ, nhớ mỗi sáng mỗi chiều lang thang - cũng vỡ,......, cô đơn - vỡ toé loe.

***

Cái thời sinh viên không kéo dài mấy. Quyết định về nhà, đi đường tắt để đạt tới ước mơ doanh nhân trẻ. Điều kiện có sẵn, mục đích vạch ra, tương lai chỉ cần bước tới. Nhưng cuộc sống mà chỉ vậy thì nó sẽ chẳng vỡ nữa, sẽ vui lắm đây, là ước mơ thành hiện thực, là cuộc sống tươi đẹp, là công việc thành đạt, là giàu có, là xe cộ, là nhà cửa, là tiền bạc, là ..... lấp lánh.

Tình cảm cũng vậy, ước mơ một thôi một hồi, người yêu sau này thế này, chồng sau này thế kia....

Ước mơ, đã là ước, rồi sẽ phấn đấu , rồi sẽ cố gắng , bằng mọi cách đạt đc. Rồi khi không đc, sẽ lại vỡ.

"- Dạo này anh bận lắm, chỉ chú tâm vào công việc. Lo kiếm tiền lấy vợ!
- Uhm, dạo này em cũng bận lắm, lo công việc, ráng kiếm thật nhiều, thật nhiều tiền, .... để khỏi phải lấy chồng! "
........
...
..
Đêm nào về cũng cặm cụi ngồi dán tâm hồn. Dán đến nỗi băng keo dính thành từng lớp , dầy cùng cục, đặc quánh. Dán 1 thôi 1 hồi thì thấy hình như tâm hồn bọc băng keo cũng có phần trây lì hơn, ngày càng ít nứt.

Rồi tự nhiên ko vỡ nữa. Đập kiểu gì cũng ko vỡ nữa. Trơ ra như đá. Dốt , mặc. Xấu, mặc. Ngèo , mặc. Cô đơn, mặc. Chả mặc kệ thì biết làm gì????

Ứ thèm vỡ nữa
. Mệt rồi.

Đêm qua, trời mưa. Mưa nặng hạt, nhưng chẳng đủ để giảm bớt cái nóng. Sáng dậy, cái quạt chỉa thẳng vào người mà thổi. Sương sáng tràn wa cái cửa sổ to đùng ko đóng. Kéo mền đắp kín ngang cổ. Hơi lạnh, hơi run. Tự nhiên nghe thấy có tiếng crack! khe khẽ. Tìm quanh quất một hồi mới nhận ra, hình như bên trong nó vừa có cái gì khẽ nứt.

Hoảng hốt, nó tưởng mình sẽ ko vỡ nữa cơ mà?

Vôi bật dậy, khoả lấp vết nứt trong những bận rộn công việc.

9 : 00 am

Dầm mình trong nước nóng của vòi sen, bàng hoàng. Từ trong vết nứt hình như có luồng hơi gì lan toả...ấm nóng, như ... sức sống.

Mới nhận ra chân lí. Nó còn vỡ, tức là nó còn sống. Có vỡ , mới sống. Đã sống, là phải vỡ.

Sung sướng, bóc toan những băng keo, cởi lòng mình vỡ vụn. Những dồn nén của mấy tháng vừa rồi, tháo tung, vỡ toang hoang.

Ngồi bệt xuống sàn đầy nước, thở gấp gáp. Mình vẫn còn sống. Sống thế này mới là sống.
(st)
__________________
"Be good, be bad, be myself!"

thay đổi nội dung bởi: pechi, 06-10-2009 lúc 12:46 PM
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 7 Users Say Thank You to pechi For This Useful Post:
LEMOTO (06-10-2009), Tandold (06-10-2009), chan_ga_87 (06-10-2009), jimmy nguyen (06-10-2009), simba (06-10-2009), thehuy (06-10-2009), trang11 (06-10-2009)
  #2  
Cũ 06-10-2009, 12:06 PM
onggiachonggay_an's Avatar
onggiachonggay_an onggiachonggay_an vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe mất zin hoàn toàn
 
Tham gia ngày: Jan 2008
Đến từ: binh duong
Bài gởi: 972
Thanks: 776
Thanked 801 Times in 228 Posts
Biến số xe: 80A1-8039
Mặc định

Hơ.......!
Con mới làm vỡ cái gì à????
__________________

To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Không phải ông già nào cũng chống gậy...
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following User Says Thank You to onggiachonggay_an For This Useful Post:
pechi (08-10-2009)
  #3  
Cũ 06-10-2009, 12:22 PM
cherry's Avatar
cherry cherry vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Junior Member
Đang tìm xe
 
Tham gia ngày: Dec 2008
Bài gởi: 9
Thanks: 16
Thanked 34 Times in 6 Posts
Mặc định Vulnerable...

Có một từ rất hay trong tiếng Anh, mà đã nhiều năm nay, dù cố gắng đến mấy mình cũng không tìm nổi một từ tiếng Việt tương đương ưng ý để dịch.

Vulnerable (adjective): able to be easily physically, emotionally, or mentally hurt, influenced or attacked

Vậy là, vulnerable có thể là dễ bị tổn thương, dễ gặp nguy hiểm, dễ bị xúc động… nhưng cái dễ ở đây không phải là sự dễ dãi, mà ẩn chứa một sự yếu ớt từ bên trong, về mặt cảm xúc, tâm lý hay thể xác của cá thể bị tác động.

Phức tạp quá.

Thế nên, đã từ nhiều năm nay, vulnerable đối với mình chỉ đơn giản là dễ vỡ.

Nhưng lại hoàn toàn không giống với cái dễ vỡ của fragile. Fragile là sự yếu đuối lộ liễu, hiển hiện, và vì thế, cái sự vỡ của fragile là vỡ oà, vỡ ồn ào, vỡ ầm ĩ, vỡ vụn. Còn cái yếu đuối của vulnerable là cái yếu đuối được ẩn giấu, khoả lấp, thế nên cái vỡ của vulnerable là vỡ nứt, vỡ rất khẽ, vỡ thấm thía.

Dài dòng nhỉ.

***

Đi Tây là một công cuộc mở mắt hoành tráng. Xưa nay ở nhà, hưởng thụ văn minh phương Tây chẳng phải là ít, thế mà sang đây nhìn thấy cái gì cũng mắt chữ O mồm chữ A. Được tận mắt nhìn thấy những công trình kiến trúc tinh xảo vĩ đại: O-A, được đi cái bus hai tầng: O-A, được vào chơi khu phố Soho toàn những nhà hàng bậc nhất và cũng là nơi những văn hoá phẩm đồi truỵ cũng như tình dục được bày bán công khai: O-A, được đi chơi những club hoành tráng thuộc loại nhất Châu Âu: O-A bằng chết. Tóm lại thì những cái lấp lánh của xã hội phương Tây thật là… O-A.

Con người phương Tây, loại trừ những thể loại nhập cư nghèo nàn lạc hậu như mình ra thì cũng lấp lánh lắm. Quần áo lấp lánh, xe cộ lấp lánh, vẻ mặt lấp lánh.

Hoa hết cả mắt.

Xã hội phương Tây lấp lánh, thật là đẹp đẽ.

***

Thế nhưng, đến ngày hôm nay, nếu hỏi mình miêu tả về cái xã hội phương Tây mình đang được thưởng thức, thì cái tính từ đầu tiên mình chọn sẽ lại là vulnerable.

Xã hội dễ vỡ.

***

society (noun) [C or U]: A large group of people who live together in an organized way, making decisions about how to do things and sharing the work that needs to be done. All the people in a country, or in several similar countries, can be referred to as a society.

Nếu theo như định nghĩa trên, thì con người chính là nhân tố trung tâm quyết định tính chất xã hội.

Xã hội phương Tây là một xã hội dễ vỡ, vì những con người phương Tây là những con người dễ vỡ.

Tuy nhiên, và tất nhiên, xã hội và con người là hai nhân tố tương tác.

***

Cuộc sống công nghiệp hiện đại làm thay đổi những giá trị và định nghĩa xưa cũ về vật chất và tinh thần. Giờ đây, thay vì một vài giá trị và định nghĩa nhất định, con người, với những bộ óc vốn phức tạp của mình, sáng tạo ra tá những giá trị và định nghĩa bổ trợ để nắm bắt cuộc sống mới của mình.

Ví dụ: Thời buổi bây giờ, về mặt vật chất thì không chỉ có người giàu, người nghèo, người trung lưu, mà còn có thêm người đua đòi, người đang phất, người sành điệu… Về mặt giới tính thì không chỉ có đàn ông, đàn bà, mà còn có gay, lesbian (và không kể xiết cái đống bi-sexual, transsexual, metro-sexual…) Về mặt quan hệ đôi lứa, không chỉ có tình bạn và tình yêu, mà còn có friends with benefit, one-nite stand, yêu thử, sống thử…

Cuộc sống ngày càng phức tạp.

Và những con người hiện đại quay cuồng trong cái cuộc sống phức tạp đó để tìm kiếm những định nghĩa cho mình, định nghĩa chính mình, về giá trị vật chất, về giới tính, trong những mối quan hệ…

Xã hội công nghiệp khiến cuộc chiến cơm áo ngày càng khốc liệt. Con người dành phần lớn thời gian cuộc đời vào học hành và lao động để định nghĩa hình ảnh vật chất của mình. Và đương nhiên, theo đúng bản năng tự nhiên, con người khao khát một định nghĩa có giá trị. Cuộc chiến càng khốc liệt, tham vọng của con người càng lớn lao. Cảm xúc, vì thế, không có thời gian để được chăm chút, nên cứ thản nhiên vỡ mỗi lần con người vấp ngã, thua cuộc. Chưa hết, mải miết theo đuổi cuộc chiến vật chất vô tận luôn vận động với tốc độ chóng mặt, con người bỗng, một cách vô thức, buông mình vào tầm ngắm của những tấn công tự nhiên vô hình. Và vì thế dễ vỡ về mặt thể xác.

Giống như mới cách đây hai tuần, một trong những cô em gái yêu mến của mình đã vỡ toang khi phải đi bệnh viện cấp cứu vì bệnh đau dạ dày, hậu quả của 22 năm học "mửa mật" để trở thành một sinh viên ưu tú với bốn thứ tiếng ngoại ngữ và một tương lai dự trù là một công chức ngân hàng đầu tư, một vị trí hứa hẹn mang lại cuộc sống rực rỡ cho cô bé với mức lương có thể lên tới hàng trăm ngàn bảng một năm. Bây giờ trót vỡ rồi, em đành ngậm ngùi tạm gác lại dự án tương lai, chấp nhận một tốc độ chuyển động chậm hơn, ở một tầm thấp hơn. Nhưng sự thật này có lẽ còn làm em vỡ thảm hơn cả những cơn đau dạ dày, khi những hoài bão của em không được thoả mãn.

Thiếu thốn thời gian để chăm sóc tinh thần, con người vô tình chấp nhận đốt mình trong những cơn vui ngắn ngủi. Những cuộc chơi thâu đêm, những trò giải trí vô bổ, và những mối quan hệ chớp nhoáng. Cuộc sống hiện đại đang khủng hoảng thiếu những mối tình kinh điển, và cổ điển. Tặc lưỡi, mấy giờ rồi mà kinh điển với chả cổ điển. Cô đơn thì đi chơi, buông mình thể hiện, gặp được ai bắt sóng thì nhấp nhô, thích nhau thì tiếp tục quan hệ. Để rồi đôi khi lại tự rạn nứt vì những khao khát một sự ổn định. Nhưng rồi vẫn cứ phải thản nhiên chấp nhận, vì chẳng có thời gian và công sức đâu mà đầu tư tìm kiếm một sự ổn định. Và thế là cứ thỉnh thoảng lại vỡ.

Ai không chấp nhận cuộc sống đó thì, đương nhiên, tối tối trở về lại âm thầm vỡ một mình vì những khao khát và vì mất định hướng. Ví dụ thì đầy. Như chỉ riêng hôm nay thôi, đã được nghe và đọc tâm sự của những hai cô em gái, cùng đang gồng mình lên chịu đựng những rạn nứt thảm thương vì những khao khát bản năng mà không tìm được lối thoát.

Những con người dễ vỡ. Làm nên xã hội dễ vỡ.

***

Mình cũng vỡ như ai. Đạt được cái mang tiếng sành điệu, không chạy theo trào lưu thì sành điệu làm sao được. Nên cũng phải vỡ.

Hồi mới sang London, ngày nào cũng vỡ.

Đến trường, một lời nhận xét thiếu tích cực của giáo viên - vỡ, thấy có đứa học cùng có ý tưởng hay hơn mình - vỡ, có đứa được giáo viên khen - vỡ à thấy mình dốt nát hơn người, vỡ khẩn cấp.

Ra đường, thấy những đứa đẹp trai xinh gái (nhiều quá trời) - vỡ, thấy có đứa ăn mặc đẹp hơn mình (không đếm xuể) - vỡ, thấy có đứa cũng châu Á mà nói tiếng Anh hay hơn mình (không kể xiết) - vỡ à thấy mình vừa xấu xí, bẩn thỉu, kém cỏi hơn người ta, vỡ tùm lum.

Về nhà, nhớ nhà ở Việt Nam - vỡ, nhớ mẹ - vỡ, nhớ bạn bè - vỡ, nhớ những người cần nhớ - vỡ, đến nhớ La Place cũng vỡ à cô đơn, vỡ toé loe.

Đêm nào về cũng lụi cụi ngồi dán tâm hồn. Dán đến nỗi băng keo dính thành từng lớp, dầy cùng cục, đặc quánh. Dán một thôi một hồi thì thấy hình như tâm hồn bọc băng keo cũng có phần trây lì hơn, ngày càng ít nứt.

Rồi tự nhiên không vỡ nữa. Đập kiểu gì cũng không vỡ nữa. Trơ ra như đá. Dốt, mặc. Xấu, mặc. Nghèo, mặc. Cô đơn, chả mặc kệ thì biết làm gì, có ai thiết tha.

Ứ thèm vỡ nữa. Không sành điệu thì thôi. Mặc. Mệt rồi.

***

Đêm qua trời mưa, mưa hơi nặng hạt. Đoạn đường đi bộ từ ga tàu điện ngầm về nhà cũng không dài lắm, chừng năm phút. Nhưng tối, trời mưa, và lạnh. Đi một mình, bước nhanh, hơi run. Tự nhiên nghe thấy có tiếng crack! khe khẽ. Tìm quanh quất một hồi mới nhận ra, hình như bên trong mình vừa mới có cái gì khẽ nứt.

Hoảng hốt, tưởng mình sẽ không vỡ nữa cơ mà.

Vội vàng về nhà, khoả lấp vết nứt trong những bận rộn dọn dẹp.

Dầm mình trong nước nóng của vòi sen, bàng hoàng. Từ trong vết nứt hình như đang lan toả ra một luồng hơi gì như ấm nóng, như… sức sống.

Mới nhận ra chân lý. Mình còn vỡ, tức là mình còn sống. Có vỡ, mới sống. Đã sống, là phải vỡ.

Sung sướng, bóc toang những băng keo, cởi lòng mình vỡ vụn. Những dồn nén của mấy tháng vừa rồi, tháo tung, vỡ tang hoang.

Há mồm thở gấp. Mình vẫn còn sống. Sống thế này mới là sống.


( Trích từ Blog của Nick D - Quốc Đạt, MC Chương trình "Tôi 20" của VTC, hiện đang du học và làm việc ở Anh)
__________________
Happiness isn't a destination.It's a menthod of life
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 9 Users Say Thank You to cherry For This Useful Post:
Aqua Fina (19-07-2010), LEMOTO (06-10-2009), Tandold (06-10-2009), chan_ga_87 (06-10-2009), pechi (08-10-2009), simba (06-10-2009), soho155 (09-10-2009), trang11 (06-10-2009), tunbo (06-10-2009)
  #4  
Cũ 06-10-2009, 01:04 PM
trang11's Avatar
trang11 trang11 vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Độ về xe zin
 
Tham gia ngày: Feb 2009
Đến từ: tp Huế + tp ĐN = tp HCM
Bài gởi: 1.873
Thanks: 10.231
Thanked 6.646 Times in 1.034 Posts
Biến số xe: 22 391 FA
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới trang11
Mặc định

ĐI chơi về sao ma tâm trạng nhiều vậy Pé, anh cứ tưởng Pé sẽ vui hơn chứ nhỉ, sẽ viết 1 bài cảm nghĩ thật hào hứng thay vì những cái bức xúc này chứ.

Những câu kết trông có vẻ đang dâng trào 1 sức sống mới từ sau những lần "VỠ" đó đêy...he he...cố lên Pé hen
__________________

To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Hết mực rồi, sao ký đây !
To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #5  
Cũ 06-10-2009, 01:22 PM
anhdao anhdao vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe lên cốt 2
 
Tham gia ngày: Sep 2008
Bài gởi: 282
Thanks: 401
Thanked 1.183 Times in 143 Posts
Mặc định

Bài này anhdao cũng đã được đọc lúc Blog 360 còn sống.
Vài nét về Quốc Đạt:
MC Quốc Đạt - trở lại với “Tôi 20+”
(Dân trí) - Được biết đến với nickname “Nick D”, blogger nổi tiếng với nhiều bài viết, câu chuyện hấp dẫn, từng là MC của chương trình Tôi 20, cái tên Quốc Đạt đang “hot” trở lại với cuốn sách sắp ra mắt “Tôi 20+”.

Gắn bó với chương trình Tôi 20 của truyền hình Kỹ thuật số VTC từ những số đầu tiên, từ hình ảnh chàng MC dễ thương, tinh nghịch, Quốc Đạt xuất hiện trở lại - trưởng thành, từng trải và góc cạnh hơn sau gần 2 năm anh sinh sống, học tập tại Anh.

Lăn lộn để tồn tại và để viết

Điều ngạc nhiên đầu tiên về Quốc Đạt không phải ở sự thay đổi phong cách hay gu thời trang ăn mặc mà là khi anh thật thà kể: “Mình không đùa đâu, mình đang thất nghiệp đấy. Công việc làm thêm duy nhất của mình hiện nay là đi phát tờ rơi cho club vào buổi đêm”.
Những ngày đầu sang Anh, Đạt nhanh chóng thích nghi với môi trường, làm quen với bạn bè mới. Nhưng một mình tự kiếm sống lấy tiền trang trải sinh hoạt ở một đất nước có chi phí đắt đỏ nhất thế giới thật không đơn giản tẹo nào. “Mình đã học xong khóa master về báo chí ở trường City University. Trước mình dẫn cho một chương trình radio về âm nhạc khoảng 9 tháng ở BBC Vietnamese, chạy việc trong một cửa hàng giầy và bây giờ là đi phát tờ rơi đấy”.

Quốc Đạt vẫn chăm chỉ đi làm đủ nghề chỉ vì “mình cần tiền cho những sinh hoạt khác và cả ăn chơi nữa chứ. Đùa vậy thôi, ở bất cứ đâu cũng thế, học đủ kiến thức về nghề chưa chắc bạn có thể xin được một công việc tốt và tồn tại với nghề đó. Mình không lấy gì làm buồn về việc này, ở đây ai cũng đi làm thêm cả. Và chính từ những công việc này cho mình cơ hội trải nghiệm, bài học về cuộc sống để có tiền, để tồn tại, và để viết”.

Đạt viết cái gì cũng đều phụ thuộc vào cảm xúc, không quá cầu kỳ, biến hóa nhưng logic và nhiều rung động. Từ những entry vô tình mà trở nên nổi tiếng trong thế giới blog, điển hình là Vulnerable gần như trở thành một hiện tượng mà đến chính bản thân tác giả cũng “khó hiểu lắm, mình không ngờ là nó lại được nhiều bạn biết đến và phổ biến nhanh chóng đến thế”.

Hai năm ở Anh, Đạt trưởng thành lên rất nhiều nhưng vẫn giữ được nét hồn nhiên và "xì tin"

Một câu chuyện được viết ra trong đầu, trên đường về nhà từ tâm sự của 2 cô bạn Đạt coi như em gái. Đó là những tâm sự buồn và rồi “bỗng nhiên mình có cảm nhận về con người trong xã hội hiện đại. Vì quá cô đơn nên trở thành quá yếu ớt…”

Với anh, một bài viết trọn vẹn phải là phải viết một mạch.“Đừng hình dung viết là sẽ ngồi một chỗ bên máy tính, hoặc loay hoay bên cạnh chồng giấy bút. Mình viết bất kể lúc nào, tỉnh dậy, đi ra ngoài là mình đã viết trong đầu rồi”. Quá trình đó được hình thành dần từ thói quen tiếp nhận và phân tích hình ảnh, thông tin khi nhìn, nghe thấy được và giữ lại những gì ấn tượng nhất, và cứ thế, anh viết, không mệt mỏi.

“Tôi 20+” - “Đứa con” sắp chào đời

“Tôi 20+” là tuyển tập lại các truyện ngắn của Đạt bao gồm cả những truyện cũ từng đăng trên blog và nhiều truyện mới anh viết trong thời gian ở Anh. Tất cả những bài viết và truyện được ghép thành một tuyển tập và được nhà sách Domino biên tập kĩ càng để phần nội dung được chặt chẽ và có định hướng.

Cuốn sách dự tính sẽ ra mắt độc giả trong nước vào tháng 8 tới. Chưa xuất hiện, nhưng đã có nhiều nhận xét cho rằng Đạt cũng chỉ là người đi theo trào lưu xuất bản sách từ blog như một vài tên tuổi đã thành công để tạo ra một thế hệ nhà văn mới - “nhà văn blog” như Hà Kin, Mr Dâu (Joe), Trang Hạ... “Ôi, mình chẳng dám nhận là nhà văn đâu, dù ở bất cứ hình thức nào. Nhưng nói thật cũng phải có gì đó thì mới dám xuất bản chứ. Liệu có bao nhiêu “nhà văn blog” có đủ “nguyên liệu” để in thành cả một quyển sách? Như vậy, liệu có phải cứ muốn đi theo trào lưu là theo được không?”

"Đứa con" sắp chào đời - "Tôi 20+"

Tuyển tập “Tôi 20+” đối với riêng Đạt thì “nó thể hiện được phần nào cảm xúc và đời sống tinh thần của một lớp trẻ nhất định ở Việt Nam, tầm lứa tuổi trên dưới 20 như mình”. Ý tưởng để viết cuốn sách này đã có từ khi Đạt còn ở Việt Nam và trước cả thời kỳ “văn học blog” nhưng “tự bản thân mình cảm thấy trải nghiệm chưa đủ và văn thì còn non nớt lắm. Hồi ở Việt Nam, mình viết khá nhiều, nhưng khi sang Anh, viết ít hơn hẳn. Mình dành thời gian để đi, để hiểu và tích lũy”.
2 năm, không quá dài nhưng cũng đủ để Đạt cảm nhận được biến chuyển từ cuộc sống và của chính bản thân mình. “Mình đã có một cuộc sống đúng như ở cái tuổi 20 ấy, vô lo, vô tư lắm. Ra nước ngoài, cuộc sống thay đổi nhiều, tuổi nó cứ nhiều dần lên. Nhưng mình không muốn già đi, muốn giữ cái trẻ trung mãi mãi”.

Đó là lý do để cuốn sách mang tên “Tôi 20+” chứ không phải một cái tên nào khác. Anh chỉ muốn cộng thêm vào tuổi của mình một dấu + thôi, và lấy chính tôi 20 làm cái mốc mà cuộc sống bắt đầu thay đổi. Phần cộng đó không phải là những con số đếm mà là những kinh nghiệm, cảm xúc, những yêu thương cho và nhận trong cuộc sống.

"Dấu cộng của những trải nghiệm, yêu thương cho và nhận"

Từ đấy, anh không còn đếm tuổi của mình bằng năm hay qua những con số. “Tôi 20+” - Nó là của “rất nhiều người, từ tâm sự của bạn bè, những câu chuyện của người lạ mình nhìn thấy… những tình tiết, vụn vặt được mình bắt lấy và viết lại bằng thấu kính của chính mình”.

Đạt chỉ viết khi thấy mình thật “đầy” và thích, chứ không nghĩ nhiều đến tính thương mại. Viết chứ, viết cho đến khi “nhận ra chân lý… Sung sướng, bóc toang những băng keo, cởi lòng mình vỡ vụn. Những dồn nén mấy tháng vừa rồi, tháo tung, vỡ tan hoang. Há mồm thở gấp. Mình vẫn còn sống. Sống thế này mới là sống” (Vulnerable).
Trích bài viết Ly Vũ -Báo dantri.com.vn
__________________
Anh sẽ đưa em đi trên con đường em thích cùng với người bạn CD của chúng ta!

Nhà của em -
To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 4 Users Say Thank You to anhdao For This Useful Post:
Aqua Fina (19-07-2010), Tandold (06-10-2009), pechi (08-10-2009), trang11 (06-10-2009)
  #6  
Cũ 06-10-2009, 01:31 PM
tunbo tunbo vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe đã zin trở lại
 
Tham gia ngày: Dec 2007
Đến từ: Nay đây mai đó
Bài gởi: 2.827
Thanks: 1.375
Thanked 3.703 Times in 760 Posts
Biến số xe: Bán rồi
Mặc định

Bài của anhdao không có Vỡ ...
__________________
Gác kiếm
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following User Says Thank You to tunbo For This Useful Post:
pechi (08-10-2009)
  #7  
Cũ 06-10-2009, 01:40 PM
anhdao anhdao vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe lên cốt 2
 
Tham gia ngày: Sep 2008
Bài gởi: 282
Thanks: 401
Thanked 1.183 Times in 143 Posts
Mặc định

Trích:
Nguyên văn bởi tunbo Xem Bài viết
Bài của anhdao không có Vỡ ...
Hẻm phải bài em anh ui, bài của Ly Vũ nào đó
__________________
Anh sẽ đưa em đi trên con đường em thích cùng với người bạn CD của chúng ta!

Nhà của em -
To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #8  
Cũ 06-10-2009, 02:40 PM
jimmy nguyen's Avatar
jimmy nguyen jimmy nguyen vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Rao bán xe
 
Tham gia ngày: Dec 2007
Đến từ: Sài gòn
Bài gởi: 6.551
Thanks: 9.266
Thanked 18.444 Times in 2.826 Posts
Biến số xe: 0292
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới jimmy nguyen
Mặc định

ui ui... ai mà chả "Vỡ" chứ! "Vỡ" tè le luôn ý chứ, đó mới là con người, máy móc còn có lúc "Vỡ" nữa kìa... Cái quan trọng là vỡ rồi thì phải biết tự...lành lại để rồi còn có cái mà "Vỡ" tiếp!
Quốc Đạt viết hay nhỉ?

@Pé con: Con có thêm thắt và sửa so với bản gốc à? Con viết cũng rất hay mà, lại rất nội tâm, cá tính... sao không viết đúng tâm trạng của con ấy? Rất khuyến khích con viết văn, cố lên nhé!
__________________

To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Xe nào cũng là xe, xe... cũng là xe!
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following User Says Thank You to jimmy nguyen For This Useful Post:
pechi (08-10-2009)
  #9  
Cũ 06-10-2009, 03:01 PM
Tandold Tandold vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe lên cốt 3
 
Tham gia ngày: Dec 2007
Bài gởi: 320
Thanks: 1.411
Thanked 1.201 Times in 163 Posts
Mặc định

Đọc xong những bài của các Bạn mình cứ tủm tỉm cười hoài cứ như người bị tâm thần.
Trong cuộc sống hiện tại bon chen và ích kỷ, người tốt phải sợ kẻ xấu. Vì thế Bạn cần phải có những ý niệm riêng cho bản thân như vậy bạn mới tồn tại và dung hòa với mọi người xung quanh.
__________________

Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 7 Users Say Thank You to Tandold For This Useful Post:
Aqua Fina (19-07-2010), Chuột HHCC (19-07-2010), Kitty (06-10-2009), chan_ga_87 (06-10-2009), pechi (08-10-2009), soho155 (09-10-2009), vndrake (06-10-2009)
Trả lời


Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
 

Quuyền Hạn Của Bạn
Bạnkhông thể tạo chủ đề
Bạn không thể gửi Trả lời
Bạn không thể gửi Đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của bạn

BB code thì Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 06:59 AM.


Powered by: vBulletin v3.x.x Copyright ©2000-2024, Jelsoft Enterprises Ltd.