| Văn nghệ - Thơ ca thơ gốc tre ... cũng được | 
	 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:07 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				
			 
			 
			
		
		
		
			
			#59 
Cuộc chia ly màu đỏ 
 
Nguyễn Mỹ 
 
Ðó là cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ 
Tươi như cánh nhạn lai sắc hồng 
Trưa một ngày sắp ngả sang đông 
Thu, bỗng nắng vàng lên rực rỡ 
 
Tôi nhìn thấy một cô áo đỏ 
Tiễn đưa chồng trong nắng vườn hoa 
Chồng của cô sắp sửa đi xa 
Cùng đi với nhiều đồng chí nữa 
 
Chiếc áo đỏ rực như than lửa 
Cháy không nguôi trước cảnh chia li 
Vườn cây xanh và chiếc nón trắng kia 
Không giấu nổi tình yêu cô rực cháy. 
Không che được nước mắt cô đã chảy 
Những giọt lonh lanh nóng bỏng sáng ngời 
Chảy trên bình minh đang hé giữa làn môi 
Và rạng đông đang bừng trên nét mặt 
- Một rạng đông với màu hồng ngọc 
 
Cây si xanh gọi họ đến ngồi 
Trong bóng rợp của mình, nói tới ngày mai 
Ngày mai sẽ là ngày sum họp 
Ðã toả sáng những tâm hồn cao đẹp! 
Nắng vẫn còn ngời trên những lá cây si 
Và người chồng ấy đã ra đi... 
 
Cả vườn hoa đã ngập tràn nắng xế 
Những cánh hoa đỏ vẫn còn rung nhè nhẹ 
Gió nói tôi nghe những tiếng thì thào 
"Khi tổ quốc cần, họ biết sống xa nhau..." 
 
Tôi biết cái màu đỏ ấy 
Cái màu đỏ như cái màu đỏ ấy 
Sẽ là bông hoa chuối đỏ tươi 
Trên đỉnh dốc cao vẫy gọi đoàn người 
Sẽ là ánh lửa hồng trên bếp 
Một làng xa giữa đêm gió rét... 
Nghĩa là màu đỏ ấy theo đi 
Như không hề có cuộc chia ly...
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:08 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				
			 
			 
			
		
		
		
			
			#60 
Quê hương 
 
Giang Nam 
 
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường 
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ: 
"Ai bảo chăn trâu là khổ ?" 
Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao 
 
Nhớ những ngày trốn học 
Đuổi bướm cầu ao 
Mẹ bắt được... 
Chưa đánh roi nào đã khóc 
Có cô bé nhà bên 
Nhìn tôi cười khúc khích... 
 
Cách mạng bùng lên 
Rồi kháng chiến trường kỳ 
Quê tôi đầy bóng giặc 
Từ biệt mẹ tôi đi 
 
Cô bé nhà bên (có ai ngờ)! 
Cũng vào du kích 
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích 
Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi) 
 
Giữa cuộc hành quân không nói được 
một lời... 
Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu nhìn lại 
Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi 
 
Hòa bình tôi trở về đây 
Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày 
Lại gặp em 
Thẹn thùng nép sau cánh cửa 
Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ 
- Chuyện chồng con... (khó nói lắm anh ơi)! 
Tôi nắm bàn tay, ngậm ngùi, nhỏ nhắn 
Em để yên trong tay tôi nóng bỏng 
 
Hôm nay nhận được tin em 
Không tin được dù đó là sự thật 
Giặc bắn em rồi quăng mất xác 
Chỉ vì em là du kích em ơi! 
Đau xé lòng anh chết nửa con người! 
 
Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướm 
Có những ngày trốn học bị đòn roi 
Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất 
Có một phần xương thịt của em tôi.
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:09 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				
			 
			 
			
		
		
		
			
			#61 
Thị Màu 
 
Anh Ngọc 
 
Người mấy trăm năm làm rung chuyển những sân đình 
Làm điên đảo những phông màn khép mở 
Người táo bạo 
Người không hề biết sợ 
Người chưa từng lùi bước trước tình yêu 
 
Người phá tung khuôn khổ những điệu chèo 
Để cuộc sống ùa lên đầu cửa miệng 
Người trung thực đến không cần giấu giếm 
Cặp môi hồng con mắt ướt đong đưa 
 
Người cả gan sàm sỡ cả cửa chùa 
Chọn sắc áo cà sa mà chọc ghẹo 
Thừa sinh lực nên người luôn túng thiếu 
Nên hương trầm tiếng mõ khéo trêu ngươi 
 
Người đi qua nghiêng ngả những trận cười 
Chấp tất cả lời ong ve mai mỉa 
Người chịu hết mọi thói đời độc địa 
Chiếc quạt màu khép mở vẫn ung dung 
 
Trên môi người câu hát cứ trẻ trung 
Từng sợi tóc cũng rung theo nhịp phách 
Mùi táo chín, mùi hương, mùi da thịt 
Người đi qua sân khấu tới đời thường 
 
Người sống trong hơi thở của nhân dân 
Mấy trăm năm ai để thương để giận 
Câu sa lệch cũng hò reo nổi loạn 
Nhịp trống gầm lên những khát vọng không lời 
 
Những khát vọng nằm sâu trong mỗi trái tim người 
Được sống đúng với lòng mình thực chất 
Những xiềng xích phết màu sơn đạo đức 
Mấy trăm năm không khóa nổi Thị Màu 
 
Những cánh màn đã khép lại đằng sau 
Táo vẫn rụng sân đình không ai nhặt 
Bao Thị Màu đã trở về đời thực 
Vị táo còn chua mãi ở đầu môi .
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:13 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				
			 
			 
			
		
		
		
			
			#62 
Nhớ 
 
Hồng Nguyên 
 
Lũ chúng tôi 
Bọn người tứ xứ, 
Gặp nhau hồi chưa biết chữ 
Quen nhau từ buổi "Một hai" 
Súng bắn chưa quen, 
Quân sự mươi bài 
Lòng vẫn cười vui kháng chiến 
Lột sắt đường tàu, 
Rèn thêm gao kiếm, 
Áo vải chân không, 
Đi lùng giặc đánh. 
Ba năm rồi gửi lại quê hương. 
 
Mái lều gianh, 
Tiếng mõ đêm trường, 
Luống cày đất đỏ 
Ít nhiều người vợ trẻ 
Mòn chân bên cối gạo canh khuya 
Chúng tôi đi 
Nắng mưa sờn mép ba lô, 
Tháng năm bạn cùng thôn xóm. 
Nghỉ lại lưng đèo 
Nằm trên dốc nắng. 
Kì hộ lưng nhau ngang bờ cát trắng. 
Quờ chân tìm hơi ấm đêm mưa. 
- Đằng nớ vợ chưa? 
- Đằng nớ? 
- Tớ còn chờ độc lập 
Cả lũ cười vang bên ruộng bắp, 
Nhìn o thôn nữ cuối nương dâu. 
Chúng tôi đi mang cuộc đời lưu động, 
Qua nhiều nơi không nhớ hết tên làng. 
Đã nghỉ lại rất nhiều nhà dân chúng 
Tôi nhớ bờ tre gió lộng 
Làng xuôi xóm ngược mái rạ như nhau 
Có nắng chiều đột kích mấy hàng cau. 
Có tiếng gà gáy xóm, 
Có "Khai hội, yêu cầu, chất vấn!" 
Có mẹ hiền bắt rận cho những đứa con xa. 
Trăng lên tập hợp hát om nhà. 
 
Tôi nhớ 
Giường kê cánh cửa, 
Bếp lửa khoai vùi 
Đồng chí nứ vui vui, 
Đồng chí nứ dạy tôi dăm tối chữ, 
Đồng chí mô nhớ nữa, 
Kể chuyện Bình - Trị - Thiên, 
Cho bầy tôi nghe ví, 
Bếp lửa rung rung đôi vai đồng chí 
- Thưa trong nớ hiện chừ vô cùng gian khổ, 
Đồng bào ta phải kháng chiến ra ri. 
 
Đêm đó chúng tôi đi 
Nòng súng nghiêng nghiêng, 
Đường mòn thấp thoáng... 
Trong điếm nhỏ, 
Mươi người trai tráng, 
Sờ chuôi lựu đạn. 
Ngồi thổi nùn rơm 
Thức vừa rạng sáng. 
Nhìn trời sương nhẩm bước chúng tôi đi 
Chúng tôi đi nhớ nhất câu ni: 
Dân chúng cầm tay lắc lắc: 
"Độc lập nhớ rẽ viền chơi ví chắc!"
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:15 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
			 
			
		
		
		
			
			#63 
Trời và đất 
 
Phan Thị Thanh Nhàn 
 
Chiều nay chắc giận em ghê lắm 
Anh bực mình triết lý lung tung 
Hai đứa ta như trời với đất 
Tính tình sao xung khắc vô cùng 
 
Vâng, trời đất chẳng hề thân thiết 
Và tính tình có giống nhau đâu 
Trời vui buồn ồn ào lộ liễu 
Đất trầm tư suy nghĩ trước sau 
 
Anh ơi! Nếu ví được cao xa như thế 
Em cũng chẳng là trời đất gì đâu 
Nhưng anh có biết không? trời đất 
Sẽ chẳng là gì nếu thiếu nhau 
 
Nhưng trời đất dẫu cao xa lồng lộng 
Tính vẫn thường bồng bột đổi thay 
Khi giận dữ bão nghiêng đất lở 
Bão tan rồi trời xanh ngây thơ 
 
Đất khiêm nhường màu xanh lay động 
Và thẳm sâu lặng lẽ sinh sôi 
Trên mặt đất chính là cuộc sống 
Có cần chi biện bạch nhiều lời.
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:17 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
			 
			
		
		
		
			
			#64 
Người đàn bà ngồi đan 
 
Ý Nhi 
 
Giữa chiều lạnh 
Một người đàn bà ngồi đan bên cửa sổ 
Vừa nhẫn nại vừa vội vã 
Nhẫn nại như thể đó là việc phải làm suốt đời 
Vội vã như thể đó là lần sau chót 
 
Không thở dài 
không mỉm cười 
Chị đang giữ kín đau thương 
Hay là hạnh phúc 
Lòng chị đang tràn đầy niềm tin 
Hay là ngờ vực 
 
Không một lần nào chị ngẩng nhìn lên 
Chị đang qua những phút giây trước lần gặp mặt 
Hay sau buổi chia ly 
Trong mũi đan kia ẩn giấu niềm hân hoan hay nỗi lo âu 
Trong đôi mắt kia là chán chường hay hy vọng 
 
Giữa chiều lạnh 
Một người đàn bà ngồi đan bên cửa sổ 
Dưới chân chị 
Cuộn len như quả cầu xanh 
Đang lăn đi những vòng chậm rãi.
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:18 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
			 
			
		
		
		
			
			#65 
Nhớ máu 
 
Trần Mai Ninh 
 
Ơ cái gió Tuy Hoà... 
Cái gió chuyên cần 
Và phóng túng. 
Gió đi ngang, đi dọc, 
Gió trẻ lại - lưng chừng 
Gió nghỉ, 
Gió cười, 
Gió reo lên lồng lộng. 
 
Tôi đã thấy lòng tôi dậy 
Rồi đây 
Còn mấy bước tới Nha Trang 
- A, gần lắm! 
Ta gần máu, 
Ta gần người, 
Ta gần quyết liệt. 
 
Ơi hỡi Nha Trang! 
Cái đô thành vĩ đại 
Biết bao người niệm đọc tên mi. 
 
Và Khánh Hoà vĩ đại! 
Mắt ta căng lên 
Cả mặt 
Cả người, 
Cả hồn ta sát tới 
Nhìn mi! 
Ta có nhớ 
Những con người 
Đã bước vào bất tử! 
Ơ, những người! 
Đen như mực, đặc thành keo 
Tròn một củ 
Hay những người gầy sắt lại 
Mặt rẹt một đường gươm 
Lạnh gáy, 
Lòng bàn tay 
Khắc ấn chuỗi dao găm. 
Chân bọc sắt, 
Mắt khoét thủng đêm dày 
 
Túi chứa cả Nha Trang... họ bước 
Vương Gia Ngại... Cung Giũ Nguyên 
Chút chít Hoàng Bá San... còn nữa! 
 
Cả một đàn chó ghẻ 
Sủa lau nhau 
Và lần lượt theo nhau 
Chết không ngáp! 
 
Dao găm để gáy, 
Súng màng tang 
 
Ồng ộc xối đầy đường máu chó. 
Chúng nó rú. 
Cả trại giặc kinh hoàng.
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:19 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
			 
			
		
		
		
			
			#66 
Mẹ 
 
Nguyễn Ngọc Ánh 
 
   Cành bàng thả lá heo may 
Mẹ gầy, cái dáng khô gầy cành tre 
   Gót chai nứt nẻ đông hè 
Ruộng sâu bấm mãi đã tòe ngón chân 
 
   Mẹ ngồi vá áo trước sân 
Vá bao mong ước, tay sần mũi kim 
   Bát canh đắng là chân chim 
Lẫn vài con tép Mẹ tìm dành con 
 
   Co ro một mảnh chăn mòn 
Tàn đêm giấc ngủ hãy còn ngoài chăn 
   Mẹ gom giẻ rách, giấy manh 
Mặc đôi quang thủng giữ lành tiếng rao 
 
   Áo nâu phơi vẹo bờ rào 
Cái phận đã bạc còn cào phải gai 
   Quả cà cõng mấy củ khoai 
Con thút thít, Mẹ nghẹn hai ba lần 
 
   Tối về đến lớp bình dân 
I tờ nhặt được đôi vần lại rơi 
   Cha con trời gọi về trời 
Chái nhà mưa dột, ướt lời ru thương 
 
   Tiễn con ra chốn chiến trường 
Gạt thầm nước mắt mong đường con khô 
   Hai tay hết sẻ lại cho 
Còn phần Mẹ - một thân cò qua sông...
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:20 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
			 
			
		
		
		
			
			#67 
Bông và mây 
 
Ngô Văn Phú 
 
Trên trời mây trắng như bông 
Ở dưới cánh đồng bông trắng như mây 
Có cô má đỏ hây hây 
Đội bông như thể đội mây về làng.
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
	
	
		
	
	
	
		
		
			
			 
			
				02-03-2009, 04:21 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Senior Member 
				Xe đã lên hết cốt 
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia ngày: Feb 2009 
					
					
					
						Bài gởi: 434
					 
					 
	Thanks: 5.248 
	
		
			
				Thanked 568 Times in 156 Posts
			
		
	 
					
					
					
					
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				
			 
			 
			
		
		
		
			
			#68 
Muôn vàn tình thân yêu trùm lên khắp quê hương 
 
Việt Phương 
 
I 
 
Trời đổ mưa, đi viếng Bác, đồng bào chờ, bị ướt 
Bác thương đồng bào, con biết Bác không vui 
 
Ngừng đập trái tim tột bậc con người 
Cây cỏ đất trời không thật nữa 
Mặt ta nhìn sắc màu cũng giả 
Ôi ước gì không thật cả nỗi đau mồ côi 
 
Con đóng cửa buồng, ở mình con với Bác 
Chưa muốn cùng ai chia bớt nỗi đau này 
Quanh người con và trong con tất cả đều bỗng khác 
Bác qua đời rồi sao con vẫn ngồi đây 
Con không thể nghĩ rằng Bác Hồ đã mất 
Mà nắng vẫn chuyền như sóc giữa lùm cây. 
 
Con chim đuôi dài được Bác chở che vẫn bay về trước cổng 
Cây vú sữa đầu nhà đang xòe rộng tán sum suê 
Bầy cá rô phi nhớ giờ Bác cho ăn lại ngoi lên đớp sóng 
Con ra đường quen đứng ngóng Bác quay về 
 
Hôm nay trên vườn ta trời uy nghi lồng lộng 
Hàng bụt mọc trầm tư vút thẳng bên bờ ao 
Gió heo may trong cành đa lao xao tìm gọi nắng 
Lê-Nin trên bàn đang chờ đón Bác đi vào 
 
Bác ơi lúa mùa này đồng thấp đồng cao lên đẹp lắm 
Cơn bão vào đất liền đi chậm lại rồi tan 
Mua bia đã bớt xếp hàng và anh em còn cố gắng 
Đêm qua 140 bốt đồn thù bị ta đánh trong Nam 
 
Con trữ các loại tin đứng chờ đây mong từ Bác một lời ánh sáng 
Như từ lâu nay con thường vẫn hay làm 
Bác lại về đi Bác ơi sau mấy ngày đi vắng 
Khỏe mạnh hồng hào trong nắng óng vườn cam 
 
 
II 
 
Đêm nay nghìn vạn chúng con xếp thành hàng đi viếng Bác 
Ôi làm sao nguôi được nhớ thương này 
Chúng con đi cho cả người vắng mặt 
Người chưa sinh người đã khuất cũng về đây 
Việt Nam đau cả lòng người dạ đất 
Sao mùa thu như nước mắt trời mây 
Chúng con đi theo tiếng người phía trước 
Đường Hùng Vương dân tộc đi từ dựng nước đến ngày nay 
 
Hãy về đây lũ làng Tây Nguyên đánh tiếng cồng thương xót 
Những con nước Cửu Long bát ngát đợt Cha về 
Đội áo tím sông Hương diệt Mỹ xong bỗng bồi hồi kinh ngạc 
Khi biết tiếng súng mình tai Bác vẫn hằng nghe 
Về đây những tấm lòng trung kiên trong chuồng cọp 
Vết tím bầm thân ghi tạc những câu thề 
Về đây bà mẹ nghèo ở miền cao Hát Lót 
Đã nhiều đêm gặp Bác giữa cơn mê 
 
Hãy về đây những thợ xúc và lái xe khu mỏ 
Vùng than ơi Người nhắc nhở bao lần 
Những o gái Vĩnh Linh đầu tuyết lửa 
Mơ Bác Hồ thương gian khổ vào thăm 
Ông ké già nhà bên chân Pác Bó 
Còn bàng hoàng hôm gặp gỡ đầu xuân 
Những chiến sĩ treó măng trên Cồn Cỏ 
Đài Bác cho đưa đất mẹ thêm gần 
Muôn dòng sông chảy về lòng biển cả 
Bác nằm đây nhớ rõ mỗi người thân 
 
 
III 
 
Bác thường để lại đĩa thịt gà mà ăn trọn mấy quả cà xứ Nghệ 
Tránh nói chữ to và đi nhẹ cả trong vườn 
Tim đau hết nỗi đau người ở chân trời góc bể 
Đến bên Người ta thở dễ dàng hơn 
 
Khi đã quyết rất kiên cường mạnh mẽ 
Đốt cháy Trường Sơn đánh Mỹ cũng không sờn 
Lòng trời biển dịu hiền khi gặp treó 
Sấm sét im cho nắng ấm chối non 
 
Bác không bằng lòng gọi trận đánh chết nhiều người là "đánh đẹp" 
Con xóa chữ "đẹp" đi như xóa sự cạn hẹp trong lòng con 
Thêm hiểu lòng Người đối với quân thù như sắt thép 
Mà tình thương mênh mong ôm hết mọi linh hồn 
 
Ngoài bảy nhăm, Bác vẫn thường ném bóng 
Cái gạt tàn thuốc lá đã hàng năm thôi không nóng trên bàn 
Mỗi ban mai Bác luyện chân như ngày xưa tập trèo sườn núi vắng 
Con biết lòng Người quyết sống cho miền Nam 
 
Con biết lòng Người quyết sống cho Việt Nam và thế giới 
Đầu bạc phơ trăm mối nước non nhà 
Căn nhà nhỏ những canh khuya vời vợi 
Vẫn lo toan tháo cởi những bất hòa 
Trái tim lớn đêm ngày quên mệt mỏi 
Dệt dải hồng chắp nối bạn gần xa 
 
 
IV 
 
Ôi lòng Bác bao la trong di chúc 
Vẫn hạt lúa củ khoai chân chất bình thường 
Cả dân tộc khóc Người thương mình nhất 
Người được thương trên tất cả người thương 
Người suốt đời quên mình cho Tổ quốc 
Khi ra đi chỉ dép lốp chiến trường 
Nguồn ánh sáng đến muôn đời chẳng tắt 
Vượt cao hơn sự chết, vẫn soi đường 
Ba Đình nức nở và ròng ròng nước mắt 
Muôn vàn tình thân yêu trùm lên khắp quê hương 
 
Ôi ta khóc tìm giọt lệ hóa câu nguyền 
Ta chẳng giấu trước bạn bè quốc tế 
Nỗi đau này cao cả thiêng liêng 
 
Ta khóc cho mọi nơi còn xích xiềng áp bức 
Cho đời ta và lớp lớp đời sau 
Cho Trường Sơn, cho Tháp Mười, cho miền Nam ân hận 
                              chưa được chào đón Bác 
 
Ta khóc những lỗi lầm làm tim Bác thêm đau 
Ta tự biết sức ta trong những dòng nước mắt 
Cho ta khóc hôm nay để từ mai ta lao lên đánh giặc ở tuyến đầu 
 
Sao bao năm đồng chí với Người, con gọi Người Đồng chí 
Là khi con vĩnh biệt Người, Đồng chí, Bác Hồ ơi 
Con nguyện làm một mảnh của Người, đến trọn đời tận tụy 
Hồ Chí Minh, người cộng sản rất mực Việt Nam và vô cùng 
                              chung thủy con người 
Ta gạt nước mắt ngẩng đầu lên, vẫn nắng Ba Đình trong veo 
Người đem về năm trước 
Ta thề mang ánh nắng này đến nhà mẹ già ở tận chót Cà Mau 
Những biên đội không quân như hình ảnh dân tộc ta lượn quanh 
                              người, lớn vượt 
Cất cánh bay cao theo tay Bác vẫy trên đầu.
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 | 
 
 
 
	
 
	 
	
		 
	 
 
 
	
		
			
		
			
		
	
	
	
	
	
	
	
		| 
			Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
		 | 
	 
	
		| 
			 
		 | 
	 
	 
	| Ðiều Chỉnh | 
	
 
	| 
	
	
	
	 | 
	
 
	| Xếp Bài | 
	
 
	
	
	
	
		  Chế độ bình thường 
		
		
	 
	
	 | 
	
	
 
 
	
		
	
		 
		Quuyền Hạn Của Bạn
	 | 
 
	
		
		Bạnkhông thể tạo chủ đề 
		Bạn không thể gửi Trả lời 
		Bạn không thể gửi Đính kèm 
		Bạn không thể sửa bài viết của bạn 
		 
		
		
		
		
		HTML đang Tắt 
		 
		
	  | 
 
 
	 | 
	
		
	 | 
 
 
Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 07:46 PM. 
		 
	 
 
			
			
			
			
		
	
	
		
	
	
 
 |