| 
				 Cờ_Lờ, Lục bát trường giang. 
 
			
			Cái giề má nói xấu Gấu thế, mất xe thì hỏi tìm! Không chỉ thì chớ! Tìm mãi, thì ra là trên xe mình có gắn thiết bị tàng hình nên camara không nhận ra!
 Trong lúc bối rối vì mất xe nên cùng lão Tủn mô tả lại nó để đăng báo tìm, may mà Jimmy đã tìm giúp được rồi, thôi kệ post lên đây cho mọi người xem:
 
 Các bài được post lên ở dạng 2 hoặc nhiều câu Lục - Bát, mà vần của bài sau trùng vần bài trước, tạo một mạch thơ xuyên suốt (về mặt vần), nội dung thì sau này có thể chuyển sang các đề tài khác.Vì thế, bài nào làm trật vần (cũng có thể do post hơi chậm, bị bài khác chèn vào trước), sẽ được dời "xuống dưới", để khi đọc, đỡ bị loạn mạch.
 
 Gauden:
 Đường đi vô chiến khu rờ
 Âm u, nước đọng, Có Lờ mới đi!
 
 Tunbo
 Có Lờ, vào đó làm gì?
 Gặp lúc nước chảy, thì đi thế nào?
 
 Gauden:
 Cái lờ vốn họ cào cào
 Cái ống vắt vẻo thì nào sợ chi
 
 Một bô nhưng lại bốn thì
 Nước ngập, đồi núi nó đi ào ào!
 
 Gặp nước thì nó xông vào
 Đồi núi, hẻm hóc nó lao vèo vèo
 
 Tunbo:
 Nhưng Cái Lờ hay ì xèo
 Động vào, chảy nước, nằm khoèo, Gấu ơi
 
 Gauden:
 Mít ướt lại vốn lã lơi
 Hể ai rờ tới, "anh ơi bắt đền"!
 
 Tunbo:
 Xong rồi cứ lăn ra, rên
 Gấu ơi, ứ chịu, bắt đền mau đi.
 
 Gauden:
 Chiều nó nên cũng hục hì
 Ngày dăm ba bận, nó lì chẳng tha!
 
 Tunbo:
 Cái Lờ, Gáo chậm rồi nha
 Thôi, rờ bằng thích ở nhà cho xong
 
 Gauden:
 Thương cho phận nó long đong
 Bốn mươi năm tuổi vẫn long nhong cái lờ!
 
 Tunbo:
 Có Cái Lờ cũng phọt thơ
 Gấu đi đâu cũng Cưỡi Lờ nhong nhong.
 
		
		
		
			
				__________________Sống có bao lâu, vui vui, buồn buồn...
 |