Thơ Hakunamatata
Từ bé, Hakunamatata tôi cũng đã tập tẹ làm thơ. Lúc đầu là thơ con nít, sau là thơ con cóc, dần dần biết làm thơ về con bồ, về con vợ và về con cái (cũng lại con nít). Đến giờ, tôi xin tom góp, chọn lọc một số bài, chủ yếu là thơ tình, để trải lòng tâm sự cùng các bạn.
Mờ đầu là một bài thơ tình đậm chất hài hước. Bài này tôi viết vào năm 1996, khi tôi, một anh chàng quê mùa ra thành phố luyện thi đại học, gặp và yêu một cô gái Sài Gòn (không có tải đạn đâu nhé). Ngày ấy tôi khờ lắm, chẳng biết gì, nên bao nhiêu cơ hội để thể hiện tình yêu bằng hành động cụ thể đều trôi qua hết. Sau này, khờ ... ôn hơn, thì tình cũng đã xa hơn. Tiếc quá, ...
Ngốc
Ngốc ơi, anh mãi là tên ngốc
Nắm tay em, không liều chút nữa đi
Kéo vào lòng và ôm cho thật chặt
Em sẽ ngoan và rất nhu mì
Ngốc ơi, không liều chút nữa đi
Chẳng thấy sao, đôi mắt em vừa nhắm
Một lần thôi, cần chi đâu cam đảm
Mãi thế sao, em tự ái bây giờ
Nghìn lời yêu ngọt ấm như thơ
Chẳng đủ đâu, em vẫn nghi ngờ
Liều chút đi, kẻo ngày mai ấy
Chỉ còn hôn em trong giấc mơ
TP.HCM - 1996
Và chuyện tình có kết quả cũng đúng như câu thơ cuối ấy.
__________________
Có phải xuân tàn răng rụng hết?
Đêm qua nhai nát một nhành mai.
|