Ðề tài: Nhật ký bốn mùa
Xem bài viết đơn
  #2  
Cũ 06-09-2012, 02:14 PM
HP_Rolls Royce's Avatar
HP_Rolls Royce HP_Rolls Royce vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Member
Tìm tài liệu độ xe
 
Tham gia ngày: Aug 2011
Đến từ: Sân ga 3 số 2
Bài gởi: 89
Thanks: 325
Thanked 413 Times in 68 Posts
Biến số xe: Không ghi
Talking Bắt chước



Bắt chước


Mấy hôm nay, Ti bị sổ mũi nên mẹ bắt Ti phải uống thuốc. Ti cũng không biết thuốc gì, chỉ biết thuốc trị cảm ho sốt sổ mũi và có mùi vị thơm thơm ngọt ngọt của kẹo.

Nhưng Ti uống cả tuần nay mà mũi Ti vẫn nghẹt nên ba mẹ Ti lo lắng lắm. Tuy nhiên, Ti lại chẳng có dấu hiệu hay vẻ gì cho thấy đang bị cảm nhưng mãi vẫn không khỏi bệnh. Một hôm, trong lúc Ti đang nghịch ngợm mấy con gấu bông, ba bảo:
- Ti ra ngoài hiên với ba nào!
- Dạ. – Ti trả lời rất ngoan ngoãn.

Dưới ánh mặt trời chói chang làm đôi mắt của Ti nhíu lại. Chói quá! – Ti nhủ thầm và bụng nghĩ ba đang làm gì nhỉ. Ti nhìn ba, ba đang đẩy mặt Ti ngước lên và hé đôi mắt nhìn vào hốc mũi của Ti. Ba nhìn một hồi lâu rồi lấy tay ấn lên hai cánh mũi nhỏ xinh và buột miệng gọi mẹ:
- Mẹ siêu quậy ra xem này!

Nghe tiếng ba gọi, mẹ từ trong bếp chạy ra ngồi cạnh bên hai cha con. Ba và mẹ cùng nhìn vào mũi Ti rồi ba mẹ nhìn nhau. Ti cũng im lặng nhìn ba mẹ mình đang làm gì, bất chợt Ti thấy ba cầm cái nhíp mẹ vẫn thường dùng để tỉa lông mày chầm chậm đưa vào hốc mũi nhỏ bé.
- Ba làm gì thế? – Ti hỏi ba.
- Con nằm im đấy! – Ba trừng mắt làm Ti sợ co dúm người im re chẳng dám nói tiếng nào nữa.

Nhè nhẹ, ba rút nhíp khỏi mũi cô con gái bé bỏng trong tiếng la thất thanh đến mức bà hang xóm phải quay đầu dòm sang bên nhà. Khi cơn đau dịu xuống, Ti mở mắt ra thì thấy ba mẹ đang nhìn Ti cùng một miếng mút nhỏ xíu dính đầy máu trên tay ba.
- Con nhét miếng mút này vào mũi phải không? – Ba hỏi.
- Dạ! – Ti lí nhí đáp.
- Sao con lại chơi dại thế hả? – Ba la lên giận dữ.

Ti muốn òa khóc. Sao ba lại la mắng Ti dữ dội thế, Ti có làm gì đâu, chỉ là nhét mút vào mũi thôi mà. Ở trong lớp Ti, cô giáo cũng từng dùng miếng bông gòn trắng nhét vào mũi bạn Bảo Anh là để cứu bạn Bảo Anh sống, Ti chỉ bắt chước thôi mà.

Ti nhớ hôm đó cả lớp đang ngồi chơi đồ chơi thì bất chợt nghe tiếng la thất thanh của một đứa trong lớp:
- Cô ơi cô bạn Bảo Anh sắp chết rồi!

Sau tiếng la ấy thì chỉ nghe một mớ âm thanh loạn lạc tiếng bọn trẻ. Cô giáo đang ngồi góc lớp vội vã chạy lại phía Bảo Anh nhìn thằng bé mũi đang ướt nhẹp máu. Cô chỉ kịp nói với bọn trẻ giữ trật tự và nhanh tay đỡ đầu đẩy mặt Bảo Anh nhìn thẳng lên trần nhà. Tụi nhỏ không hiểu cô giáo làm chi, chúng la om sòm trong nỗi sợ hãi:
- Cô ơi, bạn Bảo Anh sắp chết rồi hả cô! – Một đứa trong bọn lo lắng hỏi cô giáo.
- Bậy nào các con, bạn Bảo Anh bị chảy máu cam chứ bạn không có chết đâu, các con không được nói thế nhé! – Cô giáo trả lời.

Khi nghe câu trấn an của cô giáo, bọn nhóc thở phào. Vậy là Bảo Anh vẫn sống, Bảo Anh không chết. Tụi nó nhìn Bảo Anh cũng đang lo lắng hệt tụi nó. Trong phim, khi chết người ta cũng chảy máu tùm lum, bởi thế khi thấy Bảo Anh chảy máu, tụi nó tưởng Bảo Anh cũng sắp chết.

Cô giáo bắt Bảo Anh giữ nguyên cái cổ ngửa lên trời đó và cô đi lấy bông gòn bịt mũi của Bảo Anh lại. Cả buổi chiều, mũi của Bảo Anh được bịt bông gòn một bên. Bọn trẻ nghĩ rằng cô giáo bịt mũi Bảo Anh để máu không chảy, để Bảo Anh vẫn sống và chơi với tụi nó. Và từ đó, trong lớp của Ti, tất cả đều biết một điều rằng, khi chảy máu cam là phải ngửa cổ lên trời và lấy bông gòn bịt lại.

Bởi thế, khi chơi trò chơi bác sĩ chung với bé Misa hàng xóm, Ti đóng vai bệnh nhân bị chảy máu cam và Misa đóng vai bác sĩ.

Ti nói Misa:
- Misa đi lấy bông gòn đi!

Misa chạy đi và quay lại với tay không rồi thanh minh với Ti:
- Tủ thuốc để trên cao, Misa không với tới!

Ti nghĩ thầm, Misa với không tới thì Ti cũng hệt thế thôi. Giờ phải kiếm gì đó thay thế bông gòn thì mới chơi trò chơi bác sĩ được. Nhìn quanh, Ti thấy cái miếng mút xốp dùng để xóa bảng rồi cười thầm trong bụng: “Hì hì, lấy miếng mút xốp này thay bông gòn củng được!”.

Và thế là Ti xé nhỏ miếng mút xốp ra để nhét vào lỗ mũi thay vì dùng miếng bông gòn trắng toát giống của bác sĩ. Nhưng chơi xong, Ti quên và để miếng mút trong hốc mũi và quên luôn cho tới tận phút giây ba Ti lôi miếng mút ra khỏi mũi Ti.

Ba mẹ la ầm ĩ. Ti im re không dám nói năng gì nhưng Ti cũng thấy lạ sao ba mẹ giận dữ ghê thế. Ti có làm gì đâu, Ti chỉ bắt chước thôi mà.

HP_Rolls Royce

__________________
Thích nổi loạn...
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 5 Users Say Thank You to HP_Rolls Royce For This Useful Post:
Cê đê 90 (06-09-2012), DRAGON76 (07-09-2012), jimmy nguyen (06-09-2012), jojo85 (06-09-2012), thehuy (10-09-2012)