Trích:
	
	
		| 
			
				 
					Nguyên văn bởi tunbo
					
				 
				Đêm, tự nhiên mất ngủ 
Vào Tửu quán phun thơ 
Ôm theo bình dược tửu 
Trên cao, Trăng ngẩn ngơ 
			
		 | 
	
	
 Uống rượu cùng trăng, trăng say ngất
Uống rượu cùng đất, đất ngả nghiêng
Sông ngân thả một con thuyền
Chở người mất ngủ vào miền lãng du
		
 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________
				Có phải xuân tàn răng rụng hết?
Đêm qua nhai nát một nhành mai.