Người về thành phố hoa mai
Cành đào nơi ấy hồn ai vướng lại
Bất cứ ai là rider đều mong ước 1 lần đến vùng cao nguyên phía bắc của Tổ quốc. Đối với những anh em HTĐ chủ yếu sinh sống làm việc tại Sài Gòn thì đặt chân đến Tây Bắc, lang thang trên những cung đường, địa danh mà những cái đến cái tên đã trở thành bất tử là một sự khao khát và mơ ước cháy bỏng. Một phần vì địa lý xa xôi cách trở, hai là điều kiện kinh tế, hoàn cảnh gia đình công việc, và không kém quan trọng là thời gian và sức khỏe để có thể chịu đựng suốt chuyến đi dài ngày.
Tour này có nhiều kỉ niệm, thành viên khá hợp rơ nhau và cũng đã có ít nhiều kinh nghiệm đi đường dài bằng xe máy nên khá ổn. Có lẽ tính theo số km đã lăn bánh trên mọi nẻo đường thì 1st là người có "thành tích" kém cỏi nhất. Trước khi đi ai cũng lo lắng là liệu các chàng Hoàng Tử Đen nhìn bề ngoài trông cứng cáp mạnh mẽ thế, vốn chỉ quen và phù hợp với những "chiến đường" bằng phẳng nay phải ụch ịch bò lên những con dốc dựng ngược của Tây Bắc liệu có chịu nổi không. Nhiều nỗi lo về miền đất lạ chưa được khám phá, nhiều cảm xúc không thể lột tả bằng lời, chỉ đi và đi mà thôi...
Ngày đầu khởi hành - mùng 03 Tết - sau 1 đêm loay hoay ko ngủ được và thu dọn hành lý, hết cất cái này, rồi bỏ cái kia. Căn phòng như 1 bãi chiến trường, ko biết nên bỏ và mang theo thứ gì.
Ra sân bay muộn nhất đã thấy mọi người đứng chờ, trong bụng lầm bầm "ra làm gì mà sớm thế ko biết, còn cả 2 tiếng mới bay cơ mà" nhưng cũng hiểu mọi người đang rất háo hức và không muốn bất cứ sự cố nào nên ra sân bay thật sớm.
Xếp hàng check-in
Vào phòng chờ ucf, và chị Mobi với sự "cấu kết" của WomanDaLat bắt đầu làm thủ tục "đầu tiên"
Đóng tiền xong mặt bơ ra như mất sổ gạo - hức hức...
__________________
To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Nắng có vàng bằng răng em không