#45 
Gửi bác Trần Nhuận Minh 
 
Trần Đăng Khoa 
 
Bỏ làng ra thành phố 
Hai anh em thợ cày 
Thân cũng như hoa cỏ 
Hồn gửi vào gió mây 
 
Người bảo bác theo Đỗ 
Em phải học Lý thôi 
Bác đã bay dưới đất 
Em đành đi trên giời 
 
Bác âm thầm chìm nổi 
Cùng kiếp người lang thang 
Em lông nhông bầu bạn 
Với kiến đen chó vàng 
 
Bao nhiêu là giun dế 
Đã khiêng vác em lên 
Tên tuổi em xủng xoảng 
Những mõ ran trống rền… 
 
Bác làm bông lau tàn 
Thả hồn vào hoang vắng 
Khi buồn thì hát ca 
Lúc vui thì im lặng 
 
Em quấy bầu trăng gió 
Bác gánh bao nỗi người 
Sánh đôi mà đơn độc 
Đi mang mang trong đời 
 
Giờ thì em đã chán 
Những vinh quang hão huyền 
Muốn làm làn mây trắng 
Bay cho chiều bình yên 
 
Trả niềm vui cho cỏ 
Trả nỗi buồn cho cây 
Lại áo tơi nón là 
Ta về với luống cày 
Đất trời thì chật hẹp 
Làng quê thì mênh mông 
Thung thăng em với bác 
Ta cưỡi thơ ra đồng.
		 
		
		
		
		
		
		
			
				__________________ 
				 "Be good, be bad, be myself!" 
			 
		
		
		 
		
		
	
	 |