Trở lại   HOANGTUDEN CD CLUB > HỘI QUÁN TAO ĐÀN > Văn nghệ - Thơ ca

Chú ý

Văn nghệ - Thơ ca thơ gốc tre ... cũng được

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #31  
Cũ 13-01-2012, 01:21 PM
mobinam mobinam vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Độ về xe zin
 
Tham gia ngày: May 2008
Đến từ: HCM
Bài gởi: 1.934
Thanks: 7.075
Thanked 9.655 Times in 1.199 Posts
Biến số xe: 54K2-0262
Mặc định

Lâu lâu mới gặp nhau, thấy bạn thần sắc kém. Lại nghe tin đám con cháu bỏ mặc. Hai vợ chồng già sống với nhau. Mà gia cảnh có đến nỗi nào. Hưu trí rồi. Con đi đằng con.

Bạn hỏi: "Giờ đứa nào ở với ông?"

Thực là, mình sống với con út, con gái luôn về thăm.

Thương bạn, đành nói dối: "Thì cũng như ông."

Bạn thở dài: "Giờ vậy!"

Đã toan nói: "Không hẳn ai cũng thế". Lại thôi.

Im lặng. Rồi đứng dậy bắt tay nhau.

(ST)
__________________

To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Đi một ngày đàng, học một sàng khôn
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 10 Users Say Thank You to mobinam For This Useful Post:
Abu-108 (14-01-2012), cuabien (13-01-2012), duynguyen (17-01-2012), hung_cattuong (09-05-2012), jimmy nguyen (14-01-2012), jojo85 (16-01-2012), mandalat (13-01-2012), pechi (20-01-2012), tieuphuvivu (19-02-2012), womandalat (14-01-2012)
  #32  
Cũ 14-01-2012, 08:13 AM
Abu-108's Avatar
Abu-108 Abu-108 vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe đã lên hết cốt
 
Tham gia ngày: Sep 2008
Đến từ: Saigon
Bài gởi: 459
Thanks: 4.757
Thanked 2.300 Times in 332 Posts
Mặc định

LY CÀ PHÊ MUỐI
Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý.

Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện. Bỗng nhiên, chàng trai gọi người phục vụ:

- Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!

Mọi người đứng xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai. Chàng trai đỏ mặt nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.

Cô gái tò mò:

- Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?

- Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển - Chàng trai giải thích - Khi chơi ở biển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước, giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.

Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...

Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ cốc cà phê muối.

Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.

Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.

Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:

"Gửi vợ của anh,

Xin em tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó, anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.

Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối cả cuộc đời".

Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt.

Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối có vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm".

(Abu-108 sưu tầm)
__________________
COUNT-DOWN TIMER
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 7 Users Say Thank You to Abu-108 For This Useful Post:
DRAGON76 (14-01-2012), duynguyen (17-01-2012), hung_cattuong (09-05-2012), jimmy nguyen (16-01-2012), mobinam (14-01-2012), tieuphuvivu (19-02-2012), womandalat (14-01-2012)
  #33  
Cũ 14-01-2012, 11:45 AM
Abu-108's Avatar
Abu-108 Abu-108 vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe đã lên hết cốt
 
Tham gia ngày: Sep 2008
Đến từ: Saigon
Bài gởi: 459
Thanks: 4.757
Thanked 2.300 Times in 332 Posts
Mặc định

ĐỊNH NGHĨA TỪ "FAMILY"
Tôi va phải một người lạ trên phố khi người này đi qua. “Ồ xin lỗi”, tôi nói. Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau.
Nhưng ở nhà thì mọi chuyện lại khác. Tối nọ, lúc tôi đang nấu bếp thì cậu con trai đến đứng sau lưng. Tôi quay người và đụng vào thằng bé làm nó ngã chúi xuống sàn nhà. “Tránh xa chỗ khác!” - tôi cau mày nói. Con trai tôi bước đi, trái tim bé nhỏ của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận ra là mình đã quá nóng nảy.
Khi đã lên giường tôi nghe một giọng nói thì thầm: “Khi đối xử với người lạ con rất lịch sự, nhưng với con mình con đã không làm như vậy. Hãy đến tìm trên sàn nhà bếp, có những bông hoa đang nằm ở cửa. Đó là những bông hoa mà con trai con đã mang đến cho con. Tự nó hái lấy những bông hoa này: nào hoa hồng, màu vàng và cả màu xanh nữa. Nó đã yên lặng đứng đó để mang lại cho con điều ngạc nhiên, còn con thì không bao giờ thấy những giọt nước mắt đã chảy đẫm lên trái tim bé nhỏ của nó”.
Lúc này thì tôi bật khóc. Tôi lặng lẽ đến bên giường con trai và quỳ xuống: “Dậy đi, con trai bé nhỏ, dậy đi. Có phải những bông hoa này con hái cho mẹ không?”. Thằng bé mỉm cười: “Con tìm thấy chúng ở trên cây kia. Con hái cho mẹ vì chúng đẹp như mẹ. Con biết là mẹ thích lắm, đặc biệt là bông hoa màu xanh”.
Thế bạn có biết từ family có nghĩa là gì không?
FAMILY = Father And Mother, I Love You!
(Gia đình = Ba và mẹ, con yêu ba mẹ).

(Abu-108 sưu tầm)
__________________
COUNT-DOWN TIMER
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 7 Users Say Thank You to Abu-108 For This Useful Post:
DRAGON76 (14-01-2012), HAIK (14-02-2012), hung_cattuong (09-05-2012), jimmy nguyen (16-01-2012), mobinam (14-01-2012), pechi (20-01-2012), tieuphuvivu (19-02-2012)
  #34  
Cũ 14-01-2012, 12:58 PM
mobinam mobinam vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Độ về xe zin
 
Tham gia ngày: May 2008
Đến từ: HCM
Bài gởi: 1.934
Thanks: 7.075
Thanked 9.655 Times in 1.199 Posts
Biến số xe: 54K2-0262
Mặc định

Có một cô gái trẻ chuyển nhà mới, cô phát hiện hàng xóm nhà mình là một phụ nữ nghèo goá chồng, sống với hai đứa con nhỏ.

Một ngày nọ, khu phố bị mất điện đột ngột. Cô gái trẻ phải dùng nến để thắp sáng. Một lát sau, có tiếng gõ cửa. Hoá ra là đứa bé con nhà hàng xóm. Nó hồi hộp hỏi:

- "Cô ơi cô, nhà cô có nến không ạ?"

Cô gái trẻ nghĩ:
" Nhà nó nghèo đến mức nến cũng không có mà dùng ư? Cho nhà nó một lần, lần sau lại sang xin nữa cho mà xem!"

Thế là cô gái xẵng giọng:
- "Không có!"

Đúng lúc cô định đóng cửa lại, đứa trẻ nhà hàng xóm nghèo mỉm cười nói:
- "Cháu biết ngay là nhà cô không có mà

Nói xong, nó chìa ra hai cây nến:
- "Mẹ cháu với cháu sợ cô chỉ sống có một mình, không có nến nên bảo cháu mang nến sang cho cô dùng tạm."

(st)
__________________

To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Đi một ngày đàng, học một sàng khôn
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 9 Users Say Thank You to mobinam For This Useful Post:
Abu-108 (14-01-2012), hoahongden (17-01-2012), hung_cattuong (09-05-2012), jimmy nguyen (16-01-2012), jojo85 (14-01-2012), maiminh (17-01-2012), pechi (20-01-2012), tieuphuvivu (19-02-2012), womandalat (18-01-2012)
  #35  
Cũ 16-01-2012, 03:59 PM
DanhCB DanhCB vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Độ về xe zin
 
Tham gia ngày: Nov 2008
Đến từ: Bình thạnh
Bài gởi: 1.037
Thanks: 2.223
Thanked 4.088 Times in 731 Posts
Biến số xe: nhiều quá không nhớ hết
Mặc định

Bà mẹ nói chuyện với bà hàng xóm: Thằng Hai nhà tui nó dại lắm, lúc nào cũng nghe lời vợ, nó sợ vợ lắm, ngu ơi là ngu. Không bằng con út nhà tôi chỉ cần liếc mắt nhìn là chồng nó chạy mất dép.
- Hai bà cùng chắc lưỡi: Con với cái.
( nghe người khác kể)
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 10 Users Say Thank You to DanhCB For This Useful Post:
Abu-108 (16-01-2012), hung_cattuong (09-05-2012), jimmy nguyen (16-01-2012), jojo85 (16-01-2012), mh81 (16-01-2012), mobinam (06-02-2012), pechi (20-01-2012), tieuphuvivu (19-02-2012), truong3dan (16-01-2012), womandalat (18-01-2012)
  #36  
Cũ 17-01-2012, 04:39 PM
jojo85's Avatar
jojo85 jojo85 vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe lên cốt 3
 
Tham gia ngày: Oct 2008
Đến từ: ho chi minh city
Bài gởi: 390
Thanks: 1.982
Thanked 1.654 Times in 256 Posts
Mặc định

CÔ GÁI BÁN ĐĨA CD

Có một chàng trai bị bệnh ung thư. Chàng trai 19 tuổi, nhưng có thể chết bất kỳ lúc nào vì căn bệnh quái ác này. Suốt ngày, chàng trai phải nằm trong nhà, được sự chăm sóc cẩn thận đến nghiêm ngặt của bố mẹ. Do đó, chàng trai luôn mong ước được ra ngoài chơi, dù chỉ một lúc cũng được.

Sau rất nhiều lần năn nỉ, bố mẹ cậu cũng đồng ý. Chàng trai đi dọc con phố - con phố nhà mình mà vô cùng mới mẻ - từ cửa hàng này sang cửa hàng khác. Khi đi qua một cửa hàng bán CD nhạc, chàng trai nhìn qua cửa kính và thấy một cô gái. Cô gái rất xinh đẹp với một nụ cười hiền lành - và chàng trai biết đó là 'tình yêu từ ánh mắt đầu tiên'.

Chàng trai vào cửa hàng và lại gần cái bàn. nơi cô gái đang ngồi.

Cô gái ngẩng lên hỏi:

- Tôi có thể giúp gì được anh? - Cô gái mỉm cười và đó quả là nụ cười đẹp nhất mà chàng trai từng thấy.

- Ơ.. - Chàng trai lúng túng - Tôi muốn mua một CD...

Chàng trai chỉ bừa một cái CD trên giá rồi trả tiền.

- Anh có cần tôi gói lại không - Cô gái hỏi, và lại mỉm cười.

Khi chàng trai gật đầu, cô gái đem chiếc CD vào trong.

Khi cô gái quay lại với chiếc CD đã được gói cẩn thận, chàng trai tần ngần cầm lấy và đi về.

Từ hôm đó, ngày nào chàng trai cũng tới cửa hàng, mua một chiếc CD và cô gái bán hàng lại gói cho anh. Những chiếc CD đó, chàng trai đều đem về nhà và cất ngay vào tủ. anh rất ngại, không dám hỏi tên hay làm quen với cô gái. Nhưng cuối cùng, mẹ anh cũng phát hiện ra việc này và khuyên anh cứ nên làm quen với cô gái xinh đẹp kia.

Ngày hôm sau, lấy hết can đảm, chàng trai lại đến cửa hàng bán CD. Rồi khi cô gái đem chiếc CD vào trong để gói, anh đã để một mảnh giấy ghi tên và số điện thoại của mình lên bàn. Rồi anh cầm chiếc CD đã được gói như tất cả mọi ngày - đem về.

Vài ngày sau...

‘Reeeeng!...'

Mẹ của chàng trai nhấc điện thoại:

- Alô?

Đầu dây bên kia là cô gái ở cửa hàng bán CD. Cô xin gặp chàng trai nhưng bà mẹ oà lên khóc.

- Cháu không biết sao? Nó đã mất rồi...hôm qua.

Im lặng một lúc. Cô gái xin lỗi, chia buồn rồi đặt máy.

Chiều hôm ấy, bà mẹ vào phòng cậu con trai. Bà muốn sắp xếp lại quần áo của cậu nên đã mở cửa tủ. Bà sững người khi nhìn thây hàng chồng, hàng chồng CD được gói bọc cẩn thận chưa hề được mở ra.

Bà mẹ rất ngạc nhiên nên cầm lên một chiếc mở thử ra.

Bên trong hộp giấy bọc là một chiếc CD cùng với một mảnh giấy ghi ' Chào anh, anh dễ thương lắm- Jacelyn.'

Bà mẹ mở thêm một chiếc CD nữa.Lại thêm một mảnh giấy ghi:' Chào anh, anh khỏe không? Mình làm bạn nhé? - Jacelyn.'

Một chiếc CD nữa, một chiếc nữa... Trong mỗi chiếc là một mảnh giấy...

Trong mỗi cử chỉ đều có thể tiềm ẩn một món quà. Giá như chúng ta đừng ngần ngại mở những món quà mà cuộc sống đem lại.


-ST-
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 9 Users Say Thank You to jojo85 For This Useful Post:
Abu-108 (18-01-2012), cd-woman (06-02-2012), hung_cattuong (09-05-2012), jimmy nguyen (17-01-2012), let-it-be (17-01-2012), mobinam (06-02-2012), tieuphuvivu (19-02-2012), womandalat (18-01-2012), wonghong (17-01-2012)
  #37  
Cũ 17-01-2012, 04:53 PM
jojo85's Avatar
jojo85 jojo85 vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe lên cốt 3
 
Tham gia ngày: Oct 2008
Đến từ: ho chi minh city
Bài gởi: 390
Thanks: 1.982
Thanked 1.654 Times in 256 Posts
Mặc định

LUÔN CHỜ EM CÚP MÁY TRƯỚC

Ngày ấy, khi cô gái và chàng trai đang yêu nhau thắm thiết. Mỗi lần gọi điện thoại, hai người chuyện trò tưởng chừng không bao giờ dứt. Cuối cuộc gọi, luôn là cô gái gác máy trước, sau khi đã cố nấn ná, không muốn nói lời tạm biệt, chàng trai lại từ từ cảm nhận hơi ấm còn vương lại của giọng nói trong không trung, và một nỗi buồn man mác, vấn vương, lưu luyến.

Sau đó, hai người chia tay. Cô gái nhanh chóng có người yêu mới, một anh chàng đẹp trai, hào nhoáng. Cô gái thấy rất mãn nguyện, và cũng rất đắc ý. Nhưng rồi về sau, cô dần dần cảm thấy giữa hai người dường như thiêu thiếu một điều gì đó, sự bất an đó khiến cho cô thấy như có một sự mất mát mơ hồ. Là điều gì vậy nhỉ? Cô cũng không rõ nữa. Chỉ là khi hai người kết thúc cuộc gọi, cô gái cảm thấy khi mình chưa kịp nói xong một nửa câu "Hẹn gặp lại", thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng "cạch" cúp máy. Mỗi lúc như vậy, cô luôn thấy cái âm thanh chói tai đó như đóng băng lại trong không trung, rồi xuyên vào trong màng nhĩ. Cô cảm thấy dường như người bạn trai mới giống như một cánh diều đứt dây, đôi tay yếu ớt của mình sẽ không thể níu giữ được sợi dây vô vọng đó.

Rồi cũng đến một ngày, hai người cãi nhau. Anh chàng đó chán nản, quay người bỏ đi. Cô gái không khóc, mà cảm thấy như là được giải thoát.

Một hôm, cô gái chợt nhớ đến người yêu đầu tiên, bỗng thấy bùi ngùi: Chàng "ngốc" đợi nghe cô nói xong câu "Tạm biệt". Cảm xúc đó khiến cô nhấc máy. Giọng của chàng trai vẫn chân chất, bình thản như xưa. Cô gái thì chẳng thốt lên lời, luống cuống nói "Tạm biệt"

Lần này cô không gác máy, một xúc cảm khó gọi thành tên khiến cô im lặng lắng nghe sự tĩnh lặng của đầu dây bên kia.
Chẳng biết bao lâu sau đó, đầu dây bên kia vọng đến tiếng của chàng trai, "Sao em không cúp máy?" Tiếng của cô gái như khản lại, " Tại sao lại muốn em cúp máy trước?". "Quen rồi". Chàng trai bình tĩnh nói, "Anh muốn em cúp máy trước, như vậy anh mới yên tâm".

"Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì." Cô gái hơi run run giọng. "Vì vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ." Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi.

Hoá ra, tình yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đã có thể nói lên tất cả.

-ST-
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 10 Users Say Thank You to jojo85 For This Useful Post:
Abu-108 (18-01-2012), cd-woman (06-02-2012), hoahongden (17-01-2012), hung_cattuong (09-05-2012), jimmy nguyen (17-01-2012), maiminh (17-01-2012), mobinam (06-02-2012), tieuphuvivu (19-02-2012), womandalat (18-01-2012), wonghong (17-01-2012)
  #38  
Cũ 17-01-2012, 05:11 PM
jojo85's Avatar
jojo85 jojo85 vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Xe lên cốt 3
 
Tham gia ngày: Oct 2008
Đến từ: ho chi minh city
Bài gởi: 390
Thanks: 1.982
Thanked 1.654 Times in 256 Posts
Mặc định

KHI TRÁI TIM ĐÃ DÀNH CHO MỘT NGƯỜI

Tôi và Lâm chia tay rồi ! Lâm là một cô gái tốt, rất đẹp cũng rất dụi dàng. Tuy rất nhiều bạn bè nói tôi bỏ cô ấy là ngốc, nhưng tôi vẫn chia tay, cho dù tôi cũng không nỡ.

Ngày thứ nhất : Cô ấy không chịu dậy, lấy chăn chùm kín người, trong ký túc xá không ai dám an ủi cô ấy. Cô ấy hôm nay không ăn cơm, đánh răng rửa mặt cũng không làm. Buổi tối, lúc đi ngủ, tôi nghe thấy cô ấy khóc ở trong chăn.

Ngày thứ hai : Hôm nay cô ấy đã ăn cơm, là bạn trong ký túc xá làm cho cô ấy ăn, quầng mắt cô ấy đỏ ngầu. Tôi luôn nói cô ấy là con ma thích khóc nhè, mỗi lần mở miệng cô ấy đều phủ nhận.

Ngày thứ ba : Hôm nay cô ấy mặc một bộ quần áo rất diêm dúa, đi vào một quán bar và uống rất nhiều rượu, hơn nữa còn dùng ánh mắt hút hồn đảo quanh một lượt khiến rất nhiều người phải thốt lên " cô gái, cô rất đẹp". Cô ấy uống rất nhiều, đến lúc có một người đàn ông đáng tuổi cha nói với cô ấy " Cô gái, anh đưa em về nhà nhé" cô ấy cầm chén rượu trong tay hất tất cả vào mặt ông ta. Cái thằng cha đáng chết dơ tay lên định đánh , đám phục vụ liền chạy đến cứu Lâm. Tôi biết tất cả, tôi đang ở một góc khuất của quán bar theo dõi.

Ngày thứ tư : hôm nay cô ấy dậy rất sớm, tất bật cả một buổi sáng, sau đó vào nhà tắm rất lâu, lúc các bạn cùng phòng đẩy cửa vào đều kinh ngạc kêu lên : Sạch sẽ thế.

Ngày thứ năm : Cô ấy đã đi học lại, thật ra cô ấy học rất giỏi, nhưng từ khi bị tôi ảnh hưởng thành tích cô ấy có kém đi chút ít. Thế cũng tốt, thay đổi sự chú ý đi một chút thì hồi phục cũng nhanh hơn.

Ba tháng sau .... Cô ấy làm chủ tịch hội sinh viên, cô ấy càng ngày càng giỏi, cũng sáng sủa ra không ít, cũng sắp thi rồi.

Một năm sau ... Bên cạnh cô ấy có rất nhiều đàn ông, nhiều người đẹp trai hơn tôi, nhưng căn bản cô ấy không để ý tới. Cô ấy và Lượng quan hệ rất tốt, truyện bọn họ trong vườn trường rất đáng ngờ. Cô ấy chỉ coi Lượng là anh, thế nhưng lời nói ra thì không giữ được lâu.

Ba năm sau ... Cô ấy sắp kết hôn rồi, chú rể là Lượng. Cô ấy đang ngồi viết thiếp mời, một cái, hai cái, ba cái ... viết đến cái thứ mười hai thì cô ấy khóc, gục xuống bàn, nước mắt rơi mà không thể dừng lại. Tôi từ trên nhìn thử, tên chú rể trên tất cả thiếp mời đều là tên của tôi.

Tôi cũng rất muốn khóc, nhưng hồn ma thì không thể khóc, tôi không có nước mắt.

Ba năm trước : Tôi đang đi trên đường thì gặp tai nạn, trên tay cầm chiếc bánh ga tô mua tặng sinh nhật cho Lâm.

-ST-
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 15 Users Say Thank You to jojo85 For This Useful Post:
Abu-108 (18-01-2012), Forever (09-02-2012), ZERO_NGUYEN (10-02-2012), cd-woman (06-02-2012), duynguyen (17-01-2012), hoahongden (17-01-2012), hung_cattuong (09-05-2012), jimmy nguyen (17-01-2012), jomoibiet (08-02-2012), maiminh (17-01-2012), mobinam (06-02-2012), thehuy (19-01-2012), tieuphuvivu (19-02-2012), womandalat (18-01-2012), wonghong (17-01-2012)
  #39  
Cũ 06-02-2012, 02:11 PM
mobinam mobinam vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Độ về xe zin
 
Tham gia ngày: May 2008
Đến từ: HCM
Bài gởi: 1.934
Thanks: 7.075
Thanked 9.655 Times in 1.199 Posts
Biến số xe: 54K2-0262
Mặc định

“Cho nhiêu cũng được” – Câu này ai ở Sài Gòn chắc là biết, chắc thỉnh thoảng có nghe, nhất là khi đi taxi, xe ôm, xích lô… nếu là khách đi quen rồi hoặc quãng đường gần quá khó trả giá thì bác tài sẽ nói vậy: chú (cô) cho nhiêu cũng được. Nói vậy chứ ai đành lòng cho ít, ví như đúng ra bảy ngàn thì khách sẽ đưa mười ngàn cho chẵn tiền.

Đó cũng không hẳn vì ít tiền quá mà nói vậy, cũng có khi nhiều thứ giá trị hơn người bán cũng nói: cho nhiêu cũng được. ví dụ như chuyện có cô giáo nọ dạy văn ở một trường cấp hai, cô nổi tiếng là thương học trò như con. Mỗi buổi sáng cô hay đi chợ ở gần nhà để tiện việc cơm nước. Trong chợ có rất nhiều người biết cô là cô giáo, và họ thường gọi luôn là “cô giáo”. Nhiều khi cô giáo cũng khó xử với các bà, các chị trong chợ, họ cứ bỏ vô giỏ cô khi thì con cá, khi thì bó rau, khi thì ký thịt… khi cô đòi trả tiền thì họ không chịu lấy hoặc nói: cô giáo cho nhiêu cũng được.

Cho nhiêu cũng được!

(ST)

P/s : Mình không thích nghe câu này
__________________

To view links or images in signatures your post count must be 0 or greater. You currently have 0 posts.
Đi một ngày đàng, học một sàng khôn
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 11 Users Say Thank You to mobinam For This Useful Post:
Abu-108 (08-02-2012), Minh ĐEN (13-02-2012), cd-woman (06-02-2012), cuabien (06-02-2012), duynguyen (06-02-2012), hung_cattuong (09-05-2012), jimmy nguyen (06-02-2012), jojo85 (07-02-2012), pechi (14-02-2012), truong3dan (06-02-2012), womandalat (07-02-2012)
  #40  
Cũ 06-02-2012, 02:49 PM
maiminh maiminh vẫn chưa có mặt trong diễn đàn
Senior Member
Mới độ dáng xe
 
Tham gia ngày: Jan 2011
Đến từ: Sài Gòn
Bài gởi: 177
Thanks: 2.604
Thanked 1.111 Times in 144 Posts
Biến số xe: 51T2-9180
Gửi tin nhắn qua Yahoo chát tới maiminh
Mặc định

Em cũng ghét nghe câu này, nhất là lúc gửi xe. Lúc nào cũng phải đưa nhiều hơn số tiền lẽ ra phải đưa, vì đưa ít hơn thấy kỳ kỳ. Đưa nhiều hơn thì họ đâu có thối.

Thích cái gì cũng rõ ràng cho dễ xử hehe
Trả Lời Với Trích Dẫn
The Following 2 Users Say Thank You to maiminh For This Useful Post:
Minh ĐEN (13-02-2012), jojo85 (07-02-2012)
Trả lời


Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách)
 
Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quuyền Hạn Của Bạn
Bạnkhông thể tạo chủ đề
Bạn không thể gửi Trả lời
Bạn không thể gửi Đính kèm
Bạn không thể sửa bài viết của bạn

BB code thì Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt

Chuyển đến


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 03:32 AM.


Powered by: vBulletin v3.x.x Copyright ©2000-2024, Jelsoft Enterprises Ltd.